Nguồn gốc tên gọi Đà Nẵng
Có thuyết cho rằng, cái tên Đà Nẵng bắt nguồn từ vị trí địa lý thuận lợi của mình. Đà Nẵng nằm ngay dưới chân đèo Hải Vân hướng về phía Nam, thời tiết cách nhau một con đèo nhưng khác biệt rất rõ nét. Ngày trước, mỗi khi vào mùa mưa, phía Bắc đèo đều mưa tầm tã không ngớt, trong khi phía Nam đèo lại mưa ít, nhanh tạnh. Mỗi khi nhìn sang vùng trời phía Nam bên kia đèo hửng nắng, người dân phía Bắc đèo thường kêu lên "Đã nắng, đã nắng". Có thể do phương ngữ miền Trung thường hơi khó nghe, "Đã" nghe thành "Đà", "Nắng" nghe thành "Nẵng", gọi nhiều thành quen nên vùng đất này có tên là Đà Nẵng. Theo các nhà ngôn ngữ học, Đà Nẵng là tên gọi xuất phát từ tiếng Chăm: "đà" là dòng sông, "nẵng" là rộng lớn, tức là để chỉ dòng sông Hàn rộng lớn chảy qua vùng đất này. Nhà nghiên cứu Lê Văn Hảo cũng chỉ ra rằng Đà Nẵng là phiên âm tiếng Hán của từ Chăm "hang danak" để gọi tên địa danh này, thực tài tình khi có thể mượn từ của một ngôn ngữ, phiên âm sang một ngôn ngữ khác nhưng vẫn không làm mất đi tinh thần và ý nghĩa của từ gốc vốn có. Hiện nay Đà Nẵng có 6 quận: Cẩm Lệ, Hải Châu, Liên Chiểu, Ngũ Hành Sơn, Sơn Trà, Thanh Khê; và 2 huyện: Hòa Vang, Hoàng Sa. Đà Nẵng có tất cả 45 phường và 11 xã. Trần Nhật Giáp |