Chó nhà Bá Kiến chửi Chí Phèo, do AI dịch
Dưới đây là đoạn văn do trí tuệ nhân tạo (AI) viết thêm từ trích đoạn trong tác phẩm Chí Phèo của nhà văn Nam Cao, những chữ in đậm là nguyên văn của tác giả. |
Hắn về hôm trước, hôm sau đã thấy ngồi ở chợ uống rượu với thịt chó suốt từ trưa đến xế chiều. Rồi say khướt, hắn xách một cái vỏ chai đến cổng nhà bá Kiến, gọi tận tên tục ra mà chửi: “Bá Kiến kia! Tao đến đây để chửi mày! Mày là thằng khốn nạn, thằng độc ác nhất làng Vũ Đại! Mày đã đẩy tao vào tù, biến tao thành một con quỷ, giờ mày còn mặt mũi mà sống sao? Mày tưởng mày là ai hả? Mày chỉ là một con chó săn tiền, một con cáo già xảo quyệt! Mày ăn cắp của người nghèo, mày bóc lột dân lành, mày không có lương tâm,...”. Chí Phèo càng chửi càng hả hê. Hắn chửi Bá Kiến vì đã cướp đi của hắn tuổi trẻ, hạnh phúc, biến hắn thành một kẻ đáng thương, đáng trách. Hắn chửi Bá Kiến vì lão ta là đại diện cho một xã hội bất công, tàn bạo. Cụ bá không có nhà. Chí Phèo đứng trước cổng nhà Bá Kiến, giọng điệu hung hãn vang vọng cả xóm. Trong nhà, các bà vợ Bá Kiến nghe thấy tiếng chửi bới của hắn mà mặt tái mét. “Trời ơi, thằng Chí nó lại đến gây sự rồi!” - bà Cả run rẩy nói. “Chị cứ để em ra”, bà Hai đáp, nhưng vừa nói xong đã lùi lại một bước. “Thôi để em ra xem sao”, bà Ba nói, giọng run run. Nói rồi bà lững thững đứng dậy, khi đến cửa lại quay lại nhìn bà Tư: “Em còn nhỏ, cứ ở trong nhà”, bà Ba nói thế là để thăm dò, rồi bà thất vọng thấy bà Tư gật đầu như bổ củi: “Vâng, vâng... em không dám ra đâu ạ”. Thấy điệu bộ hung hăng của hắn, bà cả đùn bà hai, bà hai thúc bà ba, bà ba gọi bà tư, nhưng kết cục chẳng bà nào dám ra nói với hắn một vài lời phải chăng. Mắc cái phải cái thằng liều lĩnh quá, nó lại say rượu, tay nó lại lăm lăm cầm một cái vỏ chai, mà nhà lúc ấy toàn đàn bà cả... cho nên các bà vợ Bá Kiến lần lượt từ chối việc ra đối mặt với Chí Phèo. Mỗi người đều tìm cách né tránh. Họ sợ hãi trước sự hung dữ của hắn, sợ bị hắn làm nhục, sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của gia đình. Các bà vợ Bá Kiến cứ thế mà đứng trong nhà, nhìn nhau, không ai dám ra đối mặt với Chí Phèo. Họ trở nên nhỏ bé, hèn nhát trước sức mạnh và sự hung bạo của hắn. Thôi thì cứ đóng cái cổng cho thật chặt, rồi mặc thây cha nó, nó chửi thì tai liền miệng đấy, chửi thì lại nghe! Thành thử chỉ có ba con chó dữ với một thằng say rượu! Ba con chó nhà Bá Kiến, vốn đã quen với sự ồn ào của con người trong làng, lúc này lại càng sủa ầm ĩ hơn. Chó đầu đàn cất giọng: “Ê, thằng say rượu kia! Mày làm gì mà đến đây quấy rầy giấc ngủ của tao? Cút đi!”. Chí Phèo: “Hừ! Mày là cái thằng nào mà dám sủa tao? Tao là Chí Phèo đây, mày có biết không? Tao đến đây để tìm thằng Bá Kiến, thằng chó chết! Mày cản đường tao à?”. Chó thứ hai cất giọng hách dịch: “Thằng say rượu khùng! Mày tưởng mày là ai mà dám vào nhà của chủ tao? Tao cắn cho mày một miếng bây giờ!”. Chí Phèo ngẩng mặt lên trời cười ha hả: “Cắn à? Mày cắn được tao à? Tao không sợ mày đâu! Tao chỉ sợ... sợ không có ai để mà chửi thôi!”. Chó thứ ba giọng nhí nhảnh: “Ha ha, mày sợ không có ai để chửi à? Thế thì tốt rồi, để tao giúp mày một tay. Mày là thằng say rượu, là thằng vô lại, là thằng khốn nạn nhất làng Vũ Đại! Mày có nghe không?”. Chí Phèo bị kích động: “Mày... mày dám chửi tao à? Tao sẽ... tao sẽ...”. Chí Phèo định lao vào nhưng bị vấp ngã, lăn lộn trên đất. Ba con chó cùng sủa vang: “Ha ha, mày làm gì được chúng tao chứ! Mày chỉ là một thằng say rượu khùng thôi!”. Thật là ầm ỹ! Hàng xóm phải một bữa điếc tai.
|